Nguyễn Tuấn Hải (biệt danh Hải Bánh, sinh năm 1967) nhận được tin mẹ mất trong trại giam và từ đó, anh đã gắn bó với tờ lịch đen tận bây giờ. Trên tờ lịch, Hải Bánh viết: “Con ân hận lắm mẹ ơi! Mẹ hãy tha thứ cho con bất hiếu. Con thương mẹ lắm mẹ ơi…”
Tô Lan Hương – phóng viên chuyên viết ký sự trại giam, gặp Hải Bánh 11 năm trước đó. Họ ngồi lại và nhìn lại chặng đường đi qua, đầy biến cố và thay đổi đến không thể nhận ra.
Nội dung
Một Cuộc Gặp Tái Hợp 11 Năm Sau
Hải Bánh và Thời Khắc Đầu Tiên Ở Z30A
Tô Lan Hương nhớ cuộc gặp đầu tiên của họ 11 năm trước, khi cô còn là phóng viên viết ký sự trại giam và Hải Bánh đang thụ án tù chung thân ở trại giam Z30A. Hải Bánh là người đầu tiên trong hàng trăm phạm nhân mà Tô Lan Hương đã phỏng vấn. Cuộc trò chuyện này đã thay đổi hoàn toàn so với 11 năm trước…
Hải Bánh – Quãng Đường Từ Một Tù Nhân Đến Người Tự Do
Hải Bánh chia sẻ với Tô Lan Hương về quá khứ của mình. Khi ấy, tôi là một con người khác so với bây giờ. Khi đó tôi mất quyền công dân